dục. Lượt cuối nên ai cũng tập trung hơn, tháp lung lay nhưng không chịu ngã, cuối cùng Ngô xảo trá lén thổi nhẹ vào tháp khi Dung đang rút làm tháp sụp. “Ăn gian! Ngô thổi ngã chứ không phải tại chị!” Dung la lên, Ngô và Quốc lập tức nhào tới nàng khi tháp vừa sụp xuống. “Thả chị ra, ăn gian quá! Không chịu đâu…” Dung giãy giụa, nàng bị Quốc banh chân ra úp mặt vào liếm đùi non, còn thằng Ngô ngồi sau lưng thuồn tay tới trước mân mê hai quả đào. “A… thả.