Bước vào nhà, nhìn phớt qua mặt Linh là Dì biết hết. Gương mặt ửng hồng, gò má hây hây đỏ, ánh mắt ướt át thế này thì chém chết Dì cũng quả quyết là hai đứa đã cho nhau ăn thua với nhau rồi Dì Chín mừng thầm trong bụng. Cuối cùng thì với sự sắp xếp của Dì mọi việc cũng đâu vô đó.
Đám cưới Đạt và Linh diễn ra rất đẹp. Linh không đòi hỏi gì hơn. Và Đạt dù biết Linh đã mất trinh khi đến với chàng nhưng Đạt vẫn lơ đi đối với chàng chuyện đó cũng không quan trọng lắm. Vả lại, sống giữa cái xứ sở mà trai thừa gái thiếu như cái xứ Mỹ này, thì tìm được một người vợ nhan sắc mặn mòi,thân hình khêu gợi như Linh đâu phải là một chuyện dễ. Mà sống chung với nhau 1,2 năm mà thấy không hạp thì đưa nhau ra tòa ly dị đâu có lỗ lã gì đâu mà lo lắng. Mọi người đều vừa ý. Nhưng người sung sướng nhất phải nói là Dì Chín. Dì đã làm tròn bổn phận một người em út đối với mẹ Linh, lo cho Linh có được chồng đàng hoàng mà lại giữ được Dượng Chín trong êm đẹp.
Quỳnh theo hai vợ chồng Linh ra mướn căn Apartment hai phòng gần đó. Nàng đã tốt nghiệp High School và đang bước vào ngưỡng cửa của đại Học.