tôi cười ranh mãnh. – Rất hân hạnh! Anh sẽ chiêu đãi em một bữa cơm tuyệt vời. Tôi xởi lởi. Không ngờ nàng về thật mới chết chứ! – Anh đi bằng gì? – Anh đi làm bằng xe buýt cho tiện. – Oh, thế thì hay quá, mời anh đèo em về, em đi làm bằng xe máy. Chiếc xe SH quá to, quá nặng so với người phụ nữ mảnh mai như Ngân, tôi ỳ ạch dừa ra khỏi bãi gửi. Mươi phút sau hai người đã có mặt tại nhà tôi. – Biết tôi ở độc.