Những tưởng tôi phải một mình “cô đơn” đến hết rằm, ngờ đâu chiều mùng 5 vừa chạy đi mua gói thuốc về đã thấy em ngồi vắt vẻo trong nhà từ lúc nào, không tin vào “nhãn quan” của mình tôi thô lố mắt ra nhìn một chặp rồi chép miệng ” Đầu năm, anh đây chúc em sang năm mới, ế dài cổ để anh còn có cơ hội…”