đỏ mặt hốt hoảng: – Chết rồi… cô phải làm sao bây giờ… Thằng Sinh vội trấn an cô: – Hổng sao đâu cô… để em nói chuyện với tụi nó cho… – Ừa… vậy em nói tụi nó đi… biểu tụi nó đừng nói ai nghe nha… trông cậy em đó… Thằng Sinh quả xứng là thằng học trò ‘cưng’ và đắc lực nhất của cô, nó coi ngoan vậy chứ tỏ ra khá lanh lẹ, giúp cô giải quyết cũng nhiều tình huống trớ trêu. Cô ngồi lặng thinh trên người thằng Miên trong khi thằng Sinh chạy lại gần hai thằng bạn mình to nhỏ gì đó. Cô và thằng Miên