quấn lấy nhau, từ tư thế đối mặt khi ả đàn bà khoe toàn bộ hai bầu vú bập bềnh trên nước. Còn buổi sáng hôm nay, đúng ra đã mười một giờ trưa trà trưa trật rồi Sung ta mới lật đật mò dậy ra khỏi giường. Vừa vào lại phòng ngủ để kiếm lại cái quần tà lỏn, hắn đảo mắt nhìn quanh quất tìm cái quần tà lỏn để mặc vào. Nhưng hai cánh tay hắn thấy nặng như đá đeo, còn chưng cẳng thì run lẩy bẩy như đứng không muốn vững. Chắc một phần thì bụng đói, còn phần còn lại chủ yếu là do bị hao tinh tổn khí bởi