của bác Danh, nó thẹn đỏ cả mặt nhưng trong mình nó thì rạo rực khó chịu. Nó có biết đâu là nó đã bắt đầu ở tuổi dậy thì. Sáu tháng trước đây lồn nó chảy máu tùm lum làm nó hoảng quá. Chị nó bảo nó “em đã lớn rồi!” Rồi thôi không nói gì thêm. Con Giang hồn phách lên mây, đêm đó nó trằn trọc không ngủ, nghĩ tới dương vật của bác Danh, nghĩ tới cái rên sung sướng của chị nó thì nó lần mò tay xuống vùng bẹn xoa xoa, cảm giác lâng lâng, nhưng nó rất sợ, nó rút tay lại và cố ru vào giấc ngủ. Nó đâu