lên bàn rồi nói. “Có định rủ thêm ai không?” Phương lại hỏi. “Không. Chỉ hai đứa mình thôi.” Quyên nhìn Phương bằng ánh mắt ngọt ngào rồi lắc nhẹ đầu. “Được… Vậy cho anh bốn món này đi.” Phương gật nhẹ đầu, lựa bốn món rồi nói với cô gái nhân viên bên cạnh. Mỗi một căn chòi đều có một người nữ nhân viên đứng trực để tránh việc không kịp phục vụ khi khách cần tìm. “Nhà em giàu đến như vậy sao.” Ngồi nhìn Phương một lát, Quyên lại hỏi. “Cũng không tính là giàu mấy…” Phương cười khẽ. “Vậy mà không